Em tò mò vì sao chị lại chọn Base?
Chị Trần Thị Thúy: Không, ban đầu chị dè chừng lắm, các bạn bên em gọi chị mãi nhưng chị chưa hẹn gặp. Các bạn hẹn lần thứ nhất chị bảo bận, lần thứ 2 chị cũng từ chối hẹn lần sau, rồi đến lần thứ 3 chị nể quá, thấy các bạn nhiệt tình quá nên chị bảo đến giới thiệu. Thực ra cũng bởi vì trước khi tìm đến Base chị đã thất bại với 3 phần mềm rồi, triển khai không được, nên chị không còn lòng tin nữa.
Chị có thể chia sẻ về hành trình đó không, những lần trước vì sao lại chưa gặt hái được kết quả?
Chị Trần Thị Thúy: Lần thứ nhất chị mời một đơn vị tới để họ viết phần mềm, viết xong thì không thể dùng được, bởi vì chờ khoảng 6 tháng đến gần 1 năm họ viết xong thì quy mô công ty của mình đã khác rồi. Tốc độ tăng trưởng của bên chị trong 10 năm qua thường là năm sau sẽ gấp đôi năm trước. Lúc phần mềm hoàn thiện thì nó không đáp ứng được, vì trình độ nhân sự cũng khác, nhu cầu quản trị vận hành cũng khác.
Lần thứ hai chị quyết định mua phần mềm, nhưng mua xong rồi, đưa vào áp dụng mới phát hiện ra đây là một phần mềm đóng. Chi phí bỏ ra rất lớn, hệ thống cồng kềnh, nhưng có những phần vẫn thiếu, có những phần lại thừa. Mọi thứ trở nên lộn xộn cuối cùng cũng không giải quyết được triệt để bài toán nào cả.
Lần thứ 3 chị tiếp tục thuê một đơn vị đến viết phần mềm, lần này rất kỳ công, phần mềm vận hành ổn định, nhưng cuối cùng nó chỉ tối đa hóa được công việc của một bộ phận, chứ không giải quyết được bài toán tổng thể. Mà hoạt động của công ty chị bản chất cần sự phối hợp chặt chẽ của rất nhiều phòng ban. Nội trong mảng thương mại nguyên liệu nhựa thôi, doanh thu năm 2019 là hơn 3 nghìn tỷ, mỗi ngày dòng tiền vào ra rất lớn, việc tương tác giữa các bộ phận để hoàn tất các quy trình mua bán, giao hàng, xuất hóa đơn, công nợ vô cùng cấp thiết và nhiều. Vậy là thêm một lần nữa phần mềm không áp dụng được.
Trong những thời khắc như vậy chị đã làm thế nào?
Chị Trần Thị Thúy: Sau 3 lần triển khai thất bại, trong lòng chị đầy hoài nghi… cũng sợ hãi, thậm chí các em nhân viên cũng hoài nghi về trình độ quản lý của sếp mình. Mỗi lần chị thay đổi phần mềm là cũng rơi rớt mất vài nhân viên, họ cảm thấy nản lòng khi phải làm quen với cái mới, rồi không được, rồi phải thử lại. Chị cũng không có lòng tin vào các phần mềm quản trị ở Việt Nam nữa. Thậm chí cứ mỗi lần chị có ý định triển khai một phần mềm mới là các bạn nhân viên phản ứng dữ dội lắm.
Cuối cùng chị thử chuyển hướng, chị thuê đơn vị tư vấn về, và xác định dành một năm để tập trung tái cấu trúc doanh nghiệp. Các nhà tư vấn họ cũng đề nghị xây dựng một hệ thống quản lý công việc bằng cách vẽ sơ đồ. Nhưng khi vẽ xong, đưa sơ đồ lên thì phức tạp quá, nhìn vào đó chị không biết làm thế nào, bắt đầu từ đâu. Bởi vì mình đọc thì mình hiểu, nhưng một bạn nhân sự mới nhìn vào thì các bạn không thể hiểu được, muốn làm quen và nắm bắt quy trình cũng mất rất nhiều thời gian.
Lúc đó chị nghĩ chẳng lẽ mình bỏ cuộc…